Đối với tôi, giá trị cốt lõi, vĩnh cửu và tiềm tàng góp phần nâng cao sự tự tin của
giới trẻ Việt chính là lòng yêu nước, niềm tự hào, tự tôn tuyệt đối dành cho Tổ quốc Việt Nam.
Dù ở bất cứ nơi đâu, vùng miền, đất nước hay châu lục nào, chỉ cần vẫn còn giữ vững lòng yêu con người và dân tộc Việt, mỗi chúng ta đặc biệt là những người trẻ chúng ta đều không phải lo, không phải sợ vì điều gì nữa. Vì chúng ta có mục tiêu trước mắt là tương lai rạng ngời của quốc gia, có điểm tựa sau lưng là gia đình, bạn bè, người thân nơi quê hương xứ sở. Không mông lung về con đường mình đã đi, đang cất bước hay sắp chọn lựa; không sợ hãi, hoảng loạn khi nghĩ đến một ngày kia nếu bản thân vấp ngã sẽ chẳng có ai người che chở, đó chẳng phải là sự tự tin hay sao?
Đạo diễn Nguyễn Ngọc Lâm đã rất khéo léo truyền tải thông điệp qua câu nói rất hay trong bộ phim “Cái giá của hạnh phúc” như sau: “ Dáng vẻ tự tin của một đứa trẻ được lớn lên trong một gia đình hạnh phúc là điều mà một đứa trẻ bất hạnh lớn lên trong một gia đình tan vỡ không thể bắt chước được”. “Đất nước” thật ra cũng chính là bản phóng to của “gia đình”, nơi mà chúng ta được nuôi dưỡng bởi những giá trị cốt lõi nhất mà một gia đình dùng để làm đòn bẩy hình thành nhân cách một đứa trẻ, nơi mà những bậc tiền nhân sẵn sàng “Thân ngã xuống thành đất đai Tổ quốc/ Hồn bay lên hóa linh khí quốc gia” để lại cho hậu thế một hình hài đất nước - một gia đình trọn vẹn, yên bình, độc lập nhất.
Hầu như người Việt Nam nào cũng có “dáng vẻ tự tin” ấy bởi chúng ta được sinh ra và lớn lên trong một “gia đình (Việt Nam) hạnh phúc” - ấy là lớp áo khoác ngoài mĩ miều nhất mà bất cứ người nước nào nhìn vào cũng thấy ngỡ ngàng và cảm phục. Họ ngưỡng mộ làm sao sự bất khuất kiên cường của những con người nhỏ bé đến từ một trong hai dân tộc duy nhất trên thế giới sau 1000 năm đô hộ vẫn giữ được ngôn ngữ và bản sắc riêng, họ ngưỡng mộ làm sao hình ảnh kỳ thủ Lê Quang Liêm hiên ngang giương cao lá cờ đỏ sao vàng tiến thẳng vào lễ đài trong buổi tốt nghiệp tại trường Đại học tại xứ sở cờ hoa, họ ngưỡng mộ làm sao thướt tha trong bộ áo dài truyền thống, dịu dàng mà không uỷ mị, yêu kiều mà không kiêu ngạo, khiêm tốn nhưng chẳng cúi đầu. Tôi cho rằng dáng vẻ của những con người trong thời đại mới ấy quả thực không sao mà những kẻ phản bội lại ân nghĩa quốc gia, chà đạp lên lịch sử dân tộc, quay lưng với cội nguồn và đánh mất gốc gác của bản thân - những kẻ mà tôi gọi là “đứa trẻ bất hạnh lớn lên trong một gia đình tan vỡ” có thể “bắt chước” được.
Sự tự tin có thể bắt nguồn từ rất nhiều yếu tố: vẻ đẹp ngoại hình, học thức, gia cảnh,... nhưng vượt lên trên mọi giá trị vật chất tầm thường và sự băng hoại của thời gian, sự tự tin được gây dựng bởi lòng yêu nước mới là vĩnh cửu, sâu sắc và đáng trân quý nhất. Sau cùng, khi tất cả mọi thứ đều tan biến như những hạt cát vô danh, chỉ có nhân cách và tình yêu đối với quê hương dân tộc mới thực sự bền vững và trường tồn.
Tác giả: Hồng Anh